Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét. Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.
Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này. Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.
Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau. Lúc về, thằng em tớ bảo: Buồn cười, cứ nghĩ có cái búa gõ cho mấy chú phía trước mỗi chú một phát, bực cả mình.
Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu. Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị.
Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới. Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế.
Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề. Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ.
À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Cháu mà làm được thì cháu giỏi. Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm.
Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội.
Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Chẳng ai bóc lột ai cả. Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.
Không hiểu sao ông ta phán ngon ơ như vậy. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia. cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài.