Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. • Tìm được bí quyết giúp tái tạo năng lượng và đam mê trong công việc
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm.
Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!". - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!". Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones.