Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết). Ông anh cũng làm theo. Híc, đã hai năm rồi, ta vẫn là một thằng nội trợ tồi.
Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.
Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó. Suốt trận, bạn ngồi im trong sự cuồng nhiệt của cả vạn cổ động viên xung quanh.
Chẳng mấy chốc mà bốc hơi tan biến vào trời đất trong cái dào dạt ấy. Nó như bộ mặt cái giấc mơ. Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.
Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi. Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu. Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh.
Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ.
Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn. Bố bảo: Đáng xem thật. Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng.
Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi.
Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả. Mất cái giấc mơ đấy.
Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang. Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ. Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.