Rằng ở trường học của cô con gái ông, nhà trường sẽ châm chước bỏ qua nếu phụ huynh không viết đơn xin phép cho con họ được nghỉ học một ngày, chớ còn vấn đề phá thai thì… người ta sẽ nhảy nhổm cả lên! Đến đây, tôi đột nhiên muốn biết quan điểm riêng của Quayle về vấn đề xã hội này. Thế là tôi lọt xuống luôn. Tôi từng nghe một giáo viên tiếng Anh kể một câu chuyện về một thanh niên khi nhận lá thư của người bạn.
Cậu bé Jack ngày nào đã thành công nhờ biết mình đang bán cái gì, và cả cách kết thúc việc chào mời hết sức khôn ngoan: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới. Dĩ nhiên thầy cũng để chúng tôi được tốt nghiệp ngay trong năm đó.
Trong chương trình mỗi tối của tôi trên đài CNN, bạn cũng thấy rằng tôi rất thích được lắng nghe các vị khách mời. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.
Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây.
Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Toàn những nhân vật tai to mặt lớn, Larry ạ! Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy.
Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi. Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn. Dĩ nhiên trước tiên bạn nên biết một vài nguyên tắc cơ bản.
Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Tiếp theo đó là những câu trả lời chỉ với một từ. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả.
Williams Kunstler lại là một luật sư có giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ, quyết liệt và khẳng khái. Nhưng tôi biết lý do mà họ muốn dự luật này được thông qua là: Đưa bóng chày trở thành môn thể thao có lợi nhuận cao nhất, và từ khía cạnh bóng chày, tôi không nói về những môn thể thao khác. điều này cho thấy rằng anh ấy không chỉ hát hay mà còn hiểu sâu sắc nội dung bài hát.
Joe con ngẩn người ra, suy nghĩ rất lâu rồi mới trả lời: Tôi yêu những gì ông làm. Những công ty thành công, cũng giống như những con người thành công, thường rất thích nói về những thành tích to lớn của mình. Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh.
Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Herb là đứa nhìn thấy Moppo trước tiên.