Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm. Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.
Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều.
Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Ốm ra đấy mà làm gì. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.
Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm. Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ. Nhưng khi ở bên em, anh chỉ còn là một chàng trai với dòng máu nóng trong tim.
Giờ ta muốn nghỉ một lúc. Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.
Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ.
Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay. Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo. Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó.
Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể. Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh. Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.
Càng xa em ta càng thấy yêu em. Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh. Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức.
Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi. Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu. Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân.