Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Thất bại là một người thầy có lẽ là khắc nghiệt nhưng là người thầy tốt nhất đó là nơi bạn tìm thấy thành công.
Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Có nhiều điểm trùng hợp ở đây, nếu Watson tiếp nhận CTR được gọi là mớ hỗn độn thì Ollila cũng cầm trong tay một Nokia già nua, suy sụp nhưng đồ sộ. Cái chết của bà, có thể khiến ông suy tư về sự quý giá của sức khỏe và khả năng có giới hạn của tiền bạc.
Nhưng rồi cuộc chiến quá lớn và ông quyết định mua thêm đất để xây thêm nhà máy sản xuất vũ khí phục vụ cuộc chiến. Đôi mắt của ông cũng giống bà khi nằm sát vào sóng mũi được xem như là người giàu tình cảm. Và Watson đang tái cấu trúc nó lại theo hướng chỉ tập trung vào xử lý dữ liệu.
Không thể ở mãi trên đỉnh cao. Gerstner, xuất thân là nhà điều hành kinh doanh thức ăn, đã làm một chuyện y hệt Watson, đó là tạm gác chuyện kinh doanh cái gì mà chuyển sang xác định lại triết lý kinh doanh như thế nào. Hay nói một cách đầy đủ hơn, Kinh doanh là kiếm tiền bằng cách phụng sự xã hội, bằng cách dùng sản phẩm hay dịch vụ như là phương tiện để giải quyết những vấn đề của xã hội và làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Trong lịch sử quản trị, ông đã góp tiếng nói làm mới tư duy điều hành mà không làm mất vị thế của người lãnh đạo trái lại nhờ tinh thần khiêm tốn và khoa học (thu thập thông tin từ nhân viên) ông đã nâng cao vị thế của những nhà quản lý. Watson quyết định làm cho IBM trở thành tập đoàn đầu tiên tài trợ cho United Negro College Fund Quỹ Liên hiệp Sinh viên Cao đẳng Da đen. Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường.
Cuộc đời của ông sẽ diễn ra như vậy với vô số vinh quang và thăng trầm. Đó là chuyện một nhân viên làm thất thoát 600. Bằng cách đó, các kỹ sư thấy mình hữu ích hơn, giúp ích khách hàng nhiều hơn.
Kỹ sư trẻ đầy nhiệt huyết này làm việc dưới tầng hầm nhà mình. Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Năm 1933, năm chữ này được khắc trên cổng ra vào của trường huấn luyện trong khu vực nhà máy của IBM ở Endicotte.
Thời gian này, trong văn phòng của mình, Watson thỉnh thoảng vẫn nhận được những báo cáo về những loại máy tính khổng lồ vận hành bằng điện tử và có khả năng tự động. Bắt đầu lại từ đầu ở tuổi 40. Cả hai đều cùng chinh phục các lĩnh vực của họ bằng phương thức quản lý hợp lý, những sản phẩm nổi trội và kích thước nhỏ gọn.
Và Maney đã tìm thấy phát biểu của ông chủ IBM trên tờ Binghamton Press: Nền kinh tế Mỹ sẽ đứng vững mặc dù có sự sụp đổ của thị trường chứng khoán. Quân đội Mỹ đã cần một máy tính điện tử bao nhiêu sức mạnh để làm ra gã IBM khổng lồ mà không thể lớn khôn.
Bởi lẽ, ở đây không có con người chung chung mà là những kỹ sư những người đã thích thú chọn công việc làm nghề nghiệp thì sự hiểu biết chuyên môn sẽ nuôi dưỡng niềm đam mê. Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. Những năm 1910, Watson đã lần lượt thay đổi tập đoàn này từ ba bộ phận rời rạc là: Đồng hồ, máy cân đo và máy lập bảng tính toán, trở thành duy nhất là một IBM chuyên về máy xử lý thông tin tính toán dựa trên phát minh của Hollerith.