thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Tom là con đầu lòng của Watson. Nichol ghi lại con đường nhận thức của Watson: Read, Listen, Discuss, Observe, Think.
Hai nhà thiết kế này đã đi xa hơn Aiken của Harvard rất nhiều trong tư duy, bởi lẽ Aiken vẫn dùng kỹ thuật đục lỗ và tăng tốc bằng các cuộn dây xoắn cho phép giải các phương trình phức tạp. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13. Sự kiện thứ nhất là Watson gặp Jeannette Kittredge, con gái của ông bạn Arthur Kittredge ông chủ của câu lạc bộ những nhà quý tộc Day- ton.
Nhưng Nichol biết chắc rằng, không ai có thể nói qua quýt với ông chủ của mình trong các cuộc họp. Lịch sử máy vi tính hiện đại cho biết, đến năm 1939 một giáo sư trường Iawa State của Mỹ đã dựa trên đặc tính tắt và mở của dòng sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 được ghi nhận là lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. Điều làm ông không chịu được là người ta có khuynh hướng dùng Univac như là từ đồng nghĩa với computer như trường hợp gọi coca-cola thay cho nước uống có ga. Và, người ta vẫn dùng các cách thức của ông để đi đến thành công, để biết cách vượt qua thất bại, để chấp nhận thất bại và để học từ đó.
Một ngày làm tám tiếng là một bước tiến nhân văn mà Watson áp dụng vào IBM. Trên cánh đồng đó, nơi này là chỗ chơi đàn của một ban nhạc, bên cạnh là lũ trẻ chơi đùa ầm ĩ. Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha.
Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu. Nhưng cùng với nỗ lực thức tỉnh IBM thoát khỏi giấc mộng trên ngai vàng này, Gerstner đã chỉ ra tinh thần tốc độ của Watson: Loài người đã bước vào kỷ nguyên Internet một thế giới phẳng đã khác xa thời đại của Watson. Và khi IBM giúp đỡ khách hàng của mình thì tiền mua sản phẩm sẽ đến với IBM như điều tự nhiên.
Từ đó, những nỗ lực này sẽ góp phần hình thành văn hóa doanh nhân Việt, một bộ phận quan trọng trong văn Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng. Tuy lúc này ông đã rời vị trí đó, nhưng dự án này đã dẫn đến quả bom nguyên tử đầu tiên trên thế giới.
Cắt giảm nhân công bắt đầu gây kinh hoàng cho giới lao động. Trong khi đó, các máy móc của Watson vẫn là Calculator. Bên ngoài khán phòng, cách tiếp cận về thuật lãnh đạo của ông có thể gây bực mình cho giới chủ.
Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Bà Watson yêu thương ông con trai một và cũng là út bằng tình yêu có phần đặc biệt hơn các chị. Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả.
Ông rất ghét những cái đầu thụ động. Và sự vĩ đại của Watson không hẳn ở chỗ ông đã làm cho IBM to lớn cỡ nào mà là nó có thể đi xa bao lâu. Cuộc chiến với nỗi sợ hãi của con trai thiên tài.