- Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến.
Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. Ta - Merlin, biết hết tất cả.
Vì thế mụ nghĩ ra một kế mới. từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào. Ta chắc là ông biết mà.
Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. - Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn. Anh chẳng biết làm gì hơn ngoài việc chạy đi săn đuổi vài sinh vật hay con thú kỳ lạ. Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được.
Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp: Bí Mật của May Mắn kể về một câu chuyện đầy cảm động giữa hai ông già, Max và Jim, khi họ tình cờ gặp nhau ở công viên trong tâm sau 50 năm xa cách. biết đâu ông ta đang cố tình gạt mình.
Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Không khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. Nott nghĩ: "Cái gã điên đó chắn chắn cũng chẳng tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ cho dù hắn có đào nát khu rừng này lên.
Ngươi không biết là ta biết mọi loài cây trong khu rừng này sao? Ngươi không biết là tất cả các cây trong khu rừng này đều liên lạc thường xuyên với nhau qua các lá cây của chúng hay sao? Thông tin được truyền đi nhanh chóng qua các nhánh cây đan xen lẫn nhau. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác. Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ.
Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. Và ông bước xuống đến bên anh. Ngươi phải nhanh lên.
Và câu chuyện may mắn vừa rồi là một món quà vô giá đối với tôi, nó quý hơn tất cả những điều khác. Điều tồi tệ nhất chính là cái cảm giác buồn bã mà anh đang cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết, đó là: anh chắc chắn rằng sẽ không bao giờ gặp được may mắn trong cuộc đời mình, chứ nếu không thì bây giờ anh hẳn đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ rồi. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.