Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi. Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Và tới lượt tôi… Có thể nói đây là bài phát biểu khó khăn nhất trong cuộc đời tôi.
Sau sự kiện này Herb đã quyết định chọn nghề nghiệp là một chuyên gia đàm phán. Nghe thế Sinatra mới chịu đồng ý. Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình.
Một ông chủ đài truyền thanh đã khuyến khích các nhân viên của mình nên dùng những từ đơn giản và phổ biến: Dont utilize utilize. Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có.
Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ.
Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc. Thái độ hào hứng, cởi mở. Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác.
Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố. Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không…. Nhưng nhờ nó bạn sẽ biết mình cần chấn chỉnh chỗ nào, sửa giọng ra sao.
Cuộc phỏng vấn rất có thể là lần tiếp xúc đầu tiên giữa bạn và ông chủ sau này, vì thế nên tạo thiện cảm ngay từ những phút ban đầu. Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn. Anh ta nhào đến cái micro: Thưa quý vị, trước khi quý vị ra về… Xin một tràng vỗ tay cho… anh bạn tốt của tôi: Larry King!
Tôi không phải lo gì cả. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Quyền bình đẳng không phân biệt chủng tộc cũng ngày càng mang giá trị rộng lớn.
T-t-ôi biết tôi n-n-ói rất r-ất khó kh-ó-ó nghe, nhưng tôi v-ẫn r-r-ất vui khi được nói ch-ch-uyện với bạn. Nếu như Edward và Percy thu hút bằng phong cách khá tình cảm, Kunstler thu hút bởi sự mãnh liệt thì Nizer lại thuyết phục bạn ở sự chính xác và logic. Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả.
Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác. Đơn giản chỉ nên nói: Chiếc váy này đẹp đấy! là tốt nhất. Ngày 9/7/1958, những lời nói của Casey Stengel trước một phân ban của viện nghị sĩ Mỹ được đánh giá như là một đỉnh cao của nghệ thuật nói.