Ông khuyên tôi nhiều điều rất quý về cách giữ gìn khu vườn nhỏ của tôi. Đừng bảo phải là một quốc vương trên ngai vàng hay là một đại sứ của Mỹ ở Pháp mới cần thi hành triết lý đó. Nếu được hai bức, ông đã cho là khá, còn được ba bức thì thật là tốt lắm.
Bạn đã xúc phạm người ta, thì dù có đem cả khoa lý luận của Platon hay của Emmanuel Kant đổ lên đầu người ta, bạn cũng chẳng thể nào thay đổi ý kiến của người ta được. "Chỉ có một y sĩ chữa bệnh thần kinh có những quan niệm lạ lùng mới dám nhận rằng nguyên nhân chính của bất hòa trong gia đình là sự bất hòa về tình dục. Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy.
Roosevelt biết rằng một trong những cách chắc chắn dễ dàng và công hiệu nhất để làm cho một người vui lòng và nhớ tên họ người ấy và tỏ cho họ thấy rằng họ quan trọng. Cho không tôi, tôi cũng không nhận. May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu người hơn, đại lượng hơn.
Tự thấy cái quan trọng và uy thế mới của mình, anh hài lòng và tiếp tục làm không phàn nàn chi hết. (Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám). Và ông cậy đại tá làm công việc khó khăn là báo tin đó cho Bryan hay.
Và xin ông nhớ kèm thêm một nụ cười với vài lời âu yếm. "Từ hồi đó, ông đã kiếm việc cho nhiều hướng đạo sinh của chúng tôi mà cha mẹ nghèo. Nhờ họ, ta sống được phong lưu.
Tôi sẽ để ông đi và tự nhận rằng tôi đã xét lầm ông. Chương ba Không theo quy tắc sau này tức là tự rước lấy thất bại (Những hàng chữ trong dấu ngoặc đơn là cảm tưởng của tôi trong khi đọc).
Các bạn thử tưởng tượng: Theo đuổi ông ấy bốn năm trời mà chẳng kết quả chi hết. Nó vô cùng hiệu nghiệm. Tôi sẽ làm cho ông đổi ý".
Bức thư đó làm cho tôi thấy tôi quan trọng. Họ đam mê sự mạo hiểm, sự tranh đấu hơn. Tỏ ra rằng ta tin nơi tài năng họ, rằng họ có tài mà họ không ngờ.
Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?". Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy. Và nếu các cô hỏi ngài những câu hỏi về chuyện đó thì ngài sẽ trả lời ra sao? "Tôi tiếc rằng một tờ báo rất có giá trị như báo của ngài - gần hoàn toàn về mọi phương diện - lại có cái lỗi đó làm cho cha mẹ không dám cho con cái đọc nó nữa.
Đừng bao giờ để người đó trả lời "không" hết. Và sự khéo léo của ông được thưởng như sau này: Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu.