Nếu bạn muốn được lòng người đó, hãy khéo léo tỏ cho họ thấy rằng ta thành thật nhận sự quan trọng của họ trong địa vị của họ. Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó. Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.
Một văn sĩ nói: "Say mê nghe lời nói của một người, tức là tôn kính người đó, mà rất ít người không cảm động trước sự tôn kính đó". Lời lẽ như vậy, thì làm sao nhà buôn ở arizona không hài lòng được? Vì dù sao ông ta cũng chỉ là một người phàm như chúng ta). Giữa sự kinh ngạc của mọi người, Hoàng đế đâm hoảng, cậy Vương hầu Von Bulow nhận giùm hết trách nhiệm thay vua.
Dù sao đi nữa thì cũng có một điều chắc chắn là ta đã cho vì ta muốn thỏa mãn một thị dục - Trong cuốn "Nghệ thuật dẫn dụ hành động của loài người". Anh em cũng có trẻ trong nhà. Công việc hầu khách thật là hoàn toàn.
Chẳng những ruồi mà người cũng vậy. Xin các bạn nhớ rằng không có một cách thứ hai nào nữa. Bà mẹ kiệt sức, chết.
Bạn muốn có một thí dụ ư? Thì ngày mai tới sở, bạn cứ xem xét những thư bạn nhận được, sẽ thấy sự thiếu lương tri đó. Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó. Vì lẽ đó nên tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó.
Rồi lại không tiếc lời cám ơn. lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm. Ông viết bức thư này cho bác sĩ L: "Xưởng chúng tôi mới phát minh một kiểu máy mới để chiếu quang tuyến X.
Nếu không, sẽ mau quên lắm. Tất nhiên tôi hiểu tại sao ông lại đây. Bất kỳ thằng khùng nào cũng tự bào chữa cho mình được mà những thằng khùng đều làm như vậy hết.
Và cho tới nay, ông vẫn còn sốt sắng giúp đỡ đoàn của chúng tôi. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc. Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân.
Người Hòa Lan, trước khi vô nhà, phải cởi giày ra, để ở bực cửa. Những lời điên rồ hợm hĩnh và vụng dại đó, ông tuyên bố giữa công chúng, trong khi ông qua thăm Anh hoàng; ông lại cho phép tờ báo Anh Daily Telegraph công bố lên mặt báo nữa. Ông cười lớn: "Tại các ngài không sành ăn.
Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Một hôm lúc điểm tâm, ông Lincoln có một cử chỉ hoặc thốt một lời làm cho bà nổi giận. Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ.