Bà rất vui mừng vì giờ đây số mệnh đã trả lại cho bà một bé trai sau cái chết của cô con gái. Khi những chiếc xe được chế tạo xong,chỉ có một ít người trung thành mua vì chúng quá lớn!Cuối cùng,ông đã thiết kế chiếc Honda Cub. Hãy lắng nghe những gì người khôn ngoan đã nói :"Nếu tôi không gặp sai lầm,chắc hẳn tôi đã không thể hiểu biết và trưởng thành ".
Có lẽ, một ngày nào đó bạn sẽ biết ơn một số thất bại tạm thời ở một mặt cụ thể nào đó. Một năm rưỡi sau,những cụ ông,cụ bà này trở nên vui vẻ linh động và hoạt bát hơn những người ở cùng nơi ,trong một nhóm tương tự nhưng không được chọn lựa và không được giao trách nhiệm . Có một sô “tin đồn” rằng tôi được lợi lộc.
Sau đó, tôi nghe tin có một trường trung học mới được thành lập ở Kuala Lumpur tên là Trường trung học Tunku Abdul Rahman, được đặt tên theo vị thủ tướng đầu tiên của Malaysia. Trong thập niên 1970, ông nổi danh với tài hùng biện. Tuy nhiên, tôi ngờ rằng lúc công việc được hoàn thành anh có niềm thích thú và tự hào thầm kín khi nhìn thấy việc làm ấy nổi bật ra sao nhưng chưa một lần nào anh khoe khoang về điều đó.
Sau cùng, một ngày nọ, một công ty bảo vệ hầu như đã phá sẳn được bán cho bà. Con ngựa chạy quá nhanh, con trai ông bị té gãy chân và trở thành người tàn tật. Chiến thắng của ho được định đoạt bởi việc cố thủ đó!
Chiến thắng của ho được định đoạt bởi việc cố thủ đó! Ta có thể học gì từ câu tục ngữ này ?Hãy thử đảo ngược nó lịa xem ta có gì nào?ĐẤU TRANH LÀ SỐNG. Khi tôi dẫn người ấy đến gặp anh, trên mặt anh nở một nụ cười mãn nguyện.
Trong ngày, hễ khi nào bạn rảnh, hãy tận dụng những cơ hội đó để làm việc tương tự. Tôi được công ty cấp cho một chiếc xe hơi, phụ cấp tiếp khách và tất cả những đặc quyền đi kèm với chức vụ của mình. Nếu không có cách nào, cớ gì phải lo lắng”.
Ông quyết định thôi việc ở cửa hàng dược phẩm và quay sang bán chất tẩy rửa nhà tắm. Mục đích biện minh cho phương tiện. Câu nói dưới đây là một phát biểu thích hợp:
Tại sao chúng ta cứ mãi lo lắng về một việc mà mình khong thể làm được? Cơ bắp của chúng ta cần phải hoạt động để làm ta khỏe mạnh hơn . “Mọi người đều có tài.
Ngày 28-4-1963,trong một cuộc thi đấu mở rộng ở Valnut ,Mĩ ,C. Cuối cùng, để mở rộng việc kinh doanh, bà phải bán rẻ căn hộ của mình và chuyển đến một căn hộ ổ chuột, không nước máy và điện. Có lẽ,khi đọc những gì tôi kể đây,bạn có thể thấy rằng cái gọi là phép lạ kinh tế của Nhật Bản xét cho cùng không phải là một phép màu.
Một ki lo titanium được đưa vào cánh tay và vai của bà để giữ chúng dính lại với nhau. Bà tham gia chủ tịch hội đồng quản trị của hàng chục công ty và là giám đốc của Liên đoàn Doanh nhân quốc gia quản lý hơn 400 doang nghiệp. Nhiều tin đồn đến tai tôi rằng nhiều người bị giết, có cả phụ nữ và trẻ em vô tội….