Tôi mong ước hai từ đó được treo khắp nơi: trong nhà, trên xe, trong trường học, và nơi làm việc. Tôi tự hứa sẽ mở nó ra xem mỗi ngày và sống theo những quy tắc này. Chúng ta sống trong một thế giới không hoàn hảo với những con người không hoàn hảo.
Tại sao vậy? Chỉ cùng một lý do: Chúng ta có thói quen chỉ thường nhìn vào mặt trái của mọi sự việc cuộc sống. Nói cách khác, Chỉ cái tôi thích là tốt. Dù biết rằng sự nhiệt tình trong công việc là rất cần thiết cho sự thành công nhưng chúng ta cũng không nên bỏ qua yếu tố vui đùa, mục đích nhằm giảm nhẹ áp lực và duy trì sự cân bằng được xem là khá quan trọng trong cuộc sống.
Ông đã giúp hồi sinh khát vọng sống của hàng ngàn người đang chực trờ từ bỏ cuộc sống này, bằng cách chỉ cho họ thấy rằng họ vẫn còn có những lựa chọn, và giữa những lựa chọn ấy họ có thể tìm ra ý nghĩa mới cho cuộc sống của mình. Khi đó, chúng ta bắt đầu đánh giá người khác toàn diện hơn. * Chọn cách thích ứng với nghịch cảnh: Chúng ta có thể cho phép mình bị nghiền nát, chấp nhận đầu hàng, mãi chìm đắm trong tâm trạng dằn vặt, nuối tiếc hoặc tìm ra nguồn sức mạnh nội tại để vượt lên, kiên trì tạo những điều mà cuộc sống trước giờ không ban tặng cho mình.
Và thế là, khả năng của chúng ta vẫn bị chôn vùi. Trong phần thứ hai, những sinh viên ngồi ở dãy bàn ghế hình bán nguyệt chỉ ra cho người ngồi ở ghế chủ thấy điều mà người ấy thiếu sót không đề cập đến. Nhưng thau vì tạo ra sự cách biệt đối với họ, Lincoln lại tôn vinh họ.
Vì sao tôi lại xem trong tính trung thực đến thế? Đó là bởi vì tôi đã phải mất một thời gian rất dài mới có thể nhận ra rằng sự trung thực chính là phần còn thiếu sót trong nỗ lực tìm kiếm sự thành công và hoàn thiện bản thân tôi. Một số người cố tình gây ấn tượng với những người khác bằng cách làm ra vẻ lãnh đạm là hoàn toàn sai lầm. Ông khen ngợi khả năng của họ, xin họ ý kiến, và khuyến khích họ đem tài trí và năng lực ra phục vụ đất nước.
Điều mấu chốt là phải duy trì liên tục, đều đặn. Trước hết, thời gian không hề trôi nhanh hơn lúc chiếc đồng hồ đầu tiên được chế tạo ra. Họ hiểu sức mạnh to lớn của nguyên tắc chiến thắng kép rằng khi tỏ ra trân trọng người khác, thì ta cũng mặc nhiên tự nâng mình lên ngang tầm với họ
Sống trung thực là một trong những quyền tự do lựa chọn của chúng ta. Có rất nhiều người đinh ninh rằng hiện tại của mình đã được số mệnh định sẵn, nhưng thực ra không phải như vậy. Và thế là, khả năng của chúng ta vẫn bị chôn vùi.
Vậy chúng ta có thể thấy điểm khác biệt nào trong hai người bạn trên? Với người bạn hay phê bình, một người mà tôi từng ngưỡng mộ sâu sắc, tôi đã học được rất nhiều từ anh, hầu hết những lời phê bình của anh dành cho tôi đều rất đúng và tôi cảm ơn anh về điều đó. Chúng ta không thể học thêm bất cứ điều gì mới cho đến khi chúng ta dám thừa nhận với chính mình rằng chúng ta chưa biết hết mọi thứ và có lúc đã sai lầm. Những điều tôi nhận được chỉ hơi khác một chút so với điều tôi mong muốn.
Khi nhìn vấn đề bằng câu hỏi Ta thất bại như thế nào?, chúng ta sẽ có hai sự chọn lựa: Vấn đề không phải là ta có bao nhiêu, mà là chúng ta cảm nhận về những điều chúng ta đang có như thế nào… Mỗi người có một chiếc đồng hồ sinh học riêng.
Những câu chuyện kể về khả năng làm việc liên tục nhiều giờ và gánh chịu hàng ngàn thất bại của Edison đã được nhắc lại nhiều lần. Bên cạnh đó, chúng ta cũng nên hiểu rằng động lực là cái đến từ bên trong mỗi cá nhân, hơn là do tác động từ bên ngoài, thúc đẩy chúng ta hành động. Sống đúng theo lương tâm, đạo lí là cách tốt nhất giúp chúng ta có thể sống tốt đẹp với mọi người và chính mình.