Mấy người này trông nhát lắm. Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái.
Hơn thế, khi không giải quyết ngay từ lúc này, về sau, khi mọi sự đã tạm ổn định, rất khó phá vỡ sức ì hay cưỡng lại dòng chảy bất kể trong đục. Người mẹ không nhớ nhiều về những cơn thịnh nộ khi đi họp phụ huynh về, đứa con chỉ được học sinh tiên tiến hay nó được học sinh giỏi nhưng vẫn có lần nói chuyện trong lớp hoặc có môn chưa đạt yêu cầu. Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.
Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý. Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa.
Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước.
Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn. Có hôm bác trai hỏi về chuyện khám. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác.
Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.
Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.
Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ. Bị điểm kém chẳng hạn. Có đến hàng trăm con.
Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy. Một người theo ngành y không còn hành nghề bằng lòng nhân ái. Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác.
Bố cười: Chen lấn như thế, có mà đi. Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Thôi nhé, cất ngay đi.