"Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó. Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. đều muốn được xứng đáng với lòng tin cậy của chủ tiệm.
Hồi đó cháu 19 tuổi, mới ở trường ra, nghĩa là không có một chút xíu kinh nghiệm nào về thương mãi. Công việc của hãng chúng tôi có từng mùa. Bà Druckenbrod tiến hẳn ra ngoài cửa, vẻ mặt dễ chịu hơn.
Chính lời khen đó đã mở đầu cho quãng đường rực rỡ của chàng. Hai người giỏi nhất trong nghề bán hàng chung nhau viết một cuốn sách về nghệ thuật dụ khách mua hàng. Trong số người làm công Trung Hoa, vất vả dưới ánh nắng thiêu người, đổi chén mồ hôi lấy 7 xu mỗi ngày, tôi đã từng thấy nhiều nét mặt vui tươi, như trên mặt các phú ông ở Nữu Ước.
Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ. Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không. Xin bạn nhớ kỹ điều đó.
Cái đó mới thật nguy hại. Khi ông về nhà, sau cả một buổi chiều mệt mỏi vì ứng đối xã giao với các công tước phu nhân linh mẫn, ông nghe bà chuyện trò ngây thơ mà óc được nghỉ ngơi. Bạn nhận kỹ, từ đâu tới đó, chưa có nửa lời về mục đích của cuộc thăm viếng.
Ông Wanamaker không nói chi hết, nhẹ nhàng tiến lại quầy hàng, đích thân tiếp bà khách hàng, rồi đem giao món hàng bà đã lựa cho một cô làm công để gói lại. Nhưng, khi vì rủi ro, người bếp làm cháy món thịt quay thì bà đã không phàn nàn, còn vui vẻ tha thứ mà ăn. Hết hạn một năm, bà ưng.
Ông xin một ân huệ, một ân huệ mà người kia vui lòng cho, vì xin như vậy là tỏ ra một cách khéo léo rằng ông khâm phục người đó có tài cao học rộng. Chính bà cũng biết vậy nữa. Một nhà chế thuốc giết chuột, phân phát cho những người mua buôn, một dụng cụ để bày hàng, trong đó có hai con chuột sống.
Cho con chó chạy lại đàng xa kia đi, cho khuất mắt tôi. Tôi lại nhờ bà chỉ bảo tôi vài điều. Overstreet, không ngài nào dạy được cho nó một chút nghệ thuật làm đẹp lòng người.
Bạn có thể dùng thuật đó mỗi ngày. Ông Schwab nói: - Thầy đưa tôi một cục phấn. Khi khách hàng tới, người bán xe hỏi: "Ông giúp tôi được một việc không? Tôi biết ông sành về việc mua bán xe hơi lắm.
Khi quyết định như vậy, tất nhiên tôi đã căn cứ vào những lý lẽ vững vàng. Cho nên một ký sự đẹp nhất trong lịch sử là hồi Đại tướng Lee, trong cuộc Nam Bắc chiến tranh, tự nhận lỗi vì ông mà đạo kỵ binh của tướng Pickett phải thất bại trong cuộc tấn công tại Gettysburg. Rồi lại không tiếc lời cám ơn.