Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình. - Anh đang có một điều kiện tốt để làm giàu đấy. - Xin quý vị thân hữu và ông Arkad đáng kính cho phép tôi nói ra suy nghĩ của mình.
- Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó? - Arkad à! Sao anh luôn may mắn hơn chúng tôi thế? Anh đã trở thành một người giàu nhất ở thành Babylon, còn chúng tôi vẫn phải vật lộn hàng ngày với cuộc sống nghèo khổ. - Thưa ông! Nếu tôi tận dụng những buổi chiều rảnh rỗi để làm bánh và đi bán kiếm thêm tiền cho ông, thì ông có sẵn lòng chia cho tôi một ít để tôi mua sắm những món đồ cần thiết cho cuộc sống của mình không?
Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Nếu dựa vào lời hứa đó thì quả thật là không an toàn cho số vốn đã bỏ ra. - Ông có thể tin tưởng tuyệt đối vào cháu.
- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Đây chính là cơ hội mà ông từng mong muốn để làm việc chăm chỉ, và để tỏ ra xứng đáng với ông chủ của mình. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói.
Một cái túi nặng trĩu những đồng tiền vàng vẫn có thể nhanh chóng trống rỗng nếu không có những đồng tiền khác bổ sung vào. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu. Ông Sharru Nada đã khá cao tuổi, nhưng vẫn tỏ ra tinh nhạy và luôn vui vẻ, hòa nhã với mọi người.
- Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi. Cháu đã học được cách tiêu pha ít hơn số tiền cháu kiếm được. Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều.
- Anh chẳng hay gì sao? Một nô lệ đã giết chết một người lính của nhà vua và bỏ trốn. Hãy mang cho cậu ta một bát nước. Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác.
- Hạnh phúc! – Bà thở dài đáp lại - Hạnh phúc có thể không đến với những ai đã rời bỏ quê hương xứ sở và đến một vùng đất xa xôi khác để kiếm tìm. Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. Nếu tôi chỉ tìm được khách hàng ở hai nơi thì tôi phải cố gắng sao cho nơi thứ ba cũng được như thế, chứ không thể tự nhủ rẳng để đến sang năm mình sẽ bù vào.
Anh quay lại và thấy gương mặt tươi cười của Kobbi, người bạn thân nhất của anh và cũng là một nhạc sĩ tài hoa nổi tiếng về sự nghèo túng. Còn ông, nằm dài trên cát, ông nhìn lên những vì sao trên trời và nghĩ ngợi về số phận phía trước của mình. - Anh quả thật là người bạn tốt của tôi.
Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? Với kỹ năng điêu luyện và tinh thần hăng hái làm việc, tôi đã được trả tiền công cao hơn mà không cần phải đến gặp ông chủ để đòi tăng lương. Nhưng cái xác không hồn của anh ta nhắc ông nhớ đến một kết quả thảm hại.