Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về.
Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu. Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.
Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng. Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống. Hai khoang thiện, ác.
Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi. Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra. Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm.
Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.
Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp. Tự giác làm một số việc.
Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết. Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu. Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi.
Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy.
Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.
Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào. Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt.