Bây giờ lại có kẻ muốn dạy khôn ta, có vô lý hay không?" Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết. Sau vào phòng riêng của bác sĩ; trông nét mặt ông mà chúng tôi kinh hoàng.
Thật đáng thương hại! Và sự ấy vô cùng quan trọng đối với tôi. Chúng ta thử xem nào.
Theo bộ Bách khoa tự điển của Anh, thì ông Léon Tolstoi trong 20 năm cuối đời có lẽ là người được ngưỡng mộ nhất thế giới. Võ trang! Chiến đấu! Chỉ hai chữ ấy là đủ rồi. Thiệt lạ lùng! Đối với một vấn đề hệ trọng cho cả nhân loại như vấn đề diệt nỗi lo lắng để cho bể thảm vơi bớt đi, đời người được vui tươi hơn, mà loài người thờ ơ như vậy? Trách chi những người bị bệnh thần kinh chiếm hết phân nửa số giường trong các dưỡng đường u Mỹ.
Quá khứ đã chết, đừng cho nó sống lại nữa. Tôi rán tím cách cho bớt lỗ. "Tôi bị tống tiền! Tôi vẫn không tin có thể xảy ra như vậy được.
Khi cha ông qua đời, các bạn bè phải góp tiền lại mua giúp cho cỗ quan tài. Bạn đã biết rằng óc và gân cốt không nghỉ ngơi được khi bắp thịt ta căng thẳng. Còn người bán hàng ở tiệm tạp hoá, người bán báo, người đánh giầy cho bạn ở góc đường nữa? Họ đều là người như ta, trong đầu cũng đầy nhưng lo lắng, mơ mộng và hoài bão riêng.
Trong khi đi chào khách, công việc gì cũng dễ hết, trừ lúc khách ký hợp đồng. Như vậy, ông Lincoln luôn luôn hoan nghênh những lời chỉ trích khi ông biết rằng nó thành thật, chính xác và người chỉ trích thật lòng muốn giúp ông. Roosevelt, ưu tư tới nỗi đau rồi bất tỉnh.
Cô ta nói: "Hồi ấy tôi sợ sẽ phát điên. "Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy. "Tôi đã hành động như thằng ngu và lỗi lầm của tôi nhiều vô kể".
Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào. Tôi không bao giờ quên đêm đó, cách đây ít năm, khi ông Marcon J. "Người chồng sau của tôi là một luật sư bình tĩnh, có óc phân tích, không bao giờ lo lắng.
Bởi vậy mới vẫn còn sống đến ngày nay để kể chuyện cho bạn nghe. Ông này đã coi đời người như một cuộc phiêu lưu vô vị và nặng nhọc, buồn chán lạ thường. Tôi ngẫng đầu, mạnh dạn đi xin một chân bán điện cụ.
Khi đọc bức thư phúc đáp ấy, ông ta tức uất người. Bốn tập quán giúp bạn khỏi mệt và khỏi ưu phiền khi làm việc Người ta không để các bệnh nhân được ngồi yên một phút nào, thường là bắt họ phải hoạt động ở ngoài trời như câu cá, săn bắn, đánh banh, chơi cầu, chụp hình, làm vườn, hoặc khiêu vũ khiến họ chẳng có phút nào rảnh để nhớ lại những nỗi ghê gớm ở trận tiền.