- Ông của cháu là một người không làm ta thất vọng bao giờ. Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy. - Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon.
- Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả. Nếu dành ra một phần mười số tiền kiếm được để đầu tư vào kế hoạch kia, thì tôi không thể mua được những cái áo đẹp như thế. Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào.
Chịu chết trong sa mạc ư! Không thể như thế! Tôi phải sống và phải chứng tỏ cho mọi người biết tôi là một con người có linh hồn tự do, một người có ý chí mạnh mẽ có thể vượt qua mọi nghịch cảnh. Ông thắc mắc không hiểu tại sao một ông hoàng quý phái, sang trọng như thế lại đành lòng nhìn cảnh trừng phạt thảm khốc ấy, và đùa cợt vui vẻ cùng với những người khác. Hãy mang cho cậu ta một bát nước.
Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ? Những điều bà Sira nói đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.
- Mày không biết ngượng miệng khi nói rằng mày là một con người tự do à? Chính do sự yếu kém của bản thân đã dẫn mày đến tình cảnh thảm hại như hiện nay! Một người đàn ông nếu đã mang trong mình linh hồn của một kẻ nô lệ, thì cho dù hắn ta chào đời ở bất cứ hoàn cảnh nào, thì cuối cùng hắn ta vẫn chỉ là một tên nô lệ. Tài sản của ta rất lớn, nhưng ta e rằng mình không thể tiếp tục trông nom được nữa. - Còn tôi giống như những kẻ ngu ngốc khác, ban đầu muốn giúp đỡ anh tránh làm công việc nặng nhọc, nhưng cuối cùng lại phải làm thay anh.
Một giấc mơ lạ lùng mà trong đó tôi tưởng mình là người giàu có. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? - Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi.
Ông ấy chào ông rất nhiệt t Ít hôm nữa, ông ta sẽ đến trả tiền cho tôi và nhận lại chiếc nhẫn này. Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được.
Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. – Và chính bí quyết này đã đem lại cho ông ấy nhiều phần thưởng xứng đáng. Do chàng trai này có hoàn cảnh giống tôi, chỉ là một thanh niên làm việc kiếm sống hàng ngày và gia đình rất nghèo nên không đủ tài chính để thực hiện dự định đó.
Tôi sợ hãi đứng đó, trong khi bốn người đàn bà nhìn tôi từ đầu tới chân. - Điều đó là hẳn nhiên. Dĩ nhiên, chọn điều sai là do chúng ta ngu ngốc.
Vài ngày sau, trong một cuộc cãi vã với vợ, ông ấy đã lên cơn đau tim và không bao giờ tỉnh dậy được nữa. - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu.