Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. Morgana rất hiểm độc. Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm.
Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn. Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó. Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ.
- Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Phải biết tin vào chính mình. - Và điều quan trọng hơn cả là chính anh không hề mong rằng mình sẽ tình cờ tìm ra cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận cho mình.
Dưới ngòi bút của Alex Rovira và Fernando Trías de Bes - hai nhà tư vấn tâm lý và tiếp thị hàng đầu thế giới đã có công trình nghiêm cứu về thái độ, hành vi con người cũng như ước mong, niềm tin của họ đối với sự may mắn, thành công trong cuộc sống. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác. Chỉ còn một ngày nữa thôi.
Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời.
Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott. Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được.
Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng.
- Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người. Từ trên đỉnh núi Nott sẽ nhìn được bao quát toàn bộ khu rừng Mê Hoặc và có thể anh sẽ thấy được Sid đang ở đâu đó. Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả.
Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Mọi người bình tĩnh nào! Ta vẫn chưa nói hết mà.
Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia.