Nếu chúng ta làm những việc đó sớm hơn thì đâu phải làm gấp rút vào phút cuối. Tương tự, khi bạn làm ngược lại, cảm xúc của bạn sẽ yếu đi và giảm cường độ. Đó cũng là do bạn đang tự nói với bản thân một cách tiêu cực "Cuộc sống thật tệ hại", "Mình không biết tại sao mình lại ngu đến thế?", "Mình cảm thấy quá đau đớn".
Thời gian mắt dừng lại mỗi lần khoảng ¼ giâu đến 1 giây. Tôi muốn trở thành triệu phú. Bạn phải sẵn sàng làm bất cứ việc gì để thành công cho dù việc đó có không thoải mái và vất vả đến đâu chăng nữa.
Không có cách nào tốt hơn cách nào miễn là bạn sắp xếp thông tin theo 1 hệ thống bạn cảm thấy hợp lý, dễ nhớ đối với bạn. Việc học “tủ” hay học “vẹt” là hoàn toàn không nên. Hãy ghi nhớ, nghệ thuật ứng dụng lý thuyết vào thực hành bất kỳ môn nào cũng có bốn bước bạn phải thành thạo.
Bạn lại tiếp tục tự nhủ "Mình không biết làm sao tìm được". Tôi muốn bạn tưởng tượng ra tình huống tệ hại nhất có thể xảy ra. Tôi từng tin rằng mình kém cỏi hơn tất cả bạn bè xung quanh và đó là số phận định sẵn của tôi .
Vẽ lại những mục tiêu đó trên một tờ giấy lớn với nhiều màu sắc và hình ảnh. Chúng ta có thể vẫn chỉ nhận được kết quả thấp hơn dự định. Cuối cùng, bạn phải thực hành các bước trả lời cho từng dạng câu hỏi ít nhất ba lần.
Cuối cùng họ bỏ cuộc và cho rằng cố gắng thêm vô ích. Bạn có thể tưởng tượng hình ảnh 1 chuyên gia (professional) đi đào (digging) mỏ chất khoáng. Những kẻ thất bạn sẽ không bao giờ chịu trách nhiệm cho những gì xảy ra trong cuộc sống của họ.
Trong lúc đạo diễn, hãy để ý liệu cảm xúc của bạn đang mạnh hơn hay yếu đi. Cuối cùng, tôi cũng được học phép tính nhân ở trường tiểu học nhờ thầy tôi đã ví dụ mình họa phép tính "2x3" bằng hai hộp giấy và mỗi hộp chứa 3 bông hoa. Các lực tương tác giữa các phân tử chất rắn bao gồm lực hút và lực đẩy.
Họ nói: “Thật là khùng! Không ai trong tụi mình có thể đạt được điều đó! Chỉ có những “siêu sao” ở những trường cấp 2 hàng đầu mới làm được mà thôi!” Thay vì cảm thấy nản lòng, xấu hổ, tôi càng cảm thấy quyết tâm hơn nữa khi nghe bạn bè mình bình luận như thế. Tại sao vậy ? Bởi vì trong quá trình lặp đi lặp lại 1 hành động mới (đổi hướng khoang tay ), não bộ của bạn sẽ bị kích thích làm phát sinh các liên kết noron mới giúp bạn thực hiện hành động mới này khá dễ dàng. Kết quả là cậu đứng chót lớp trong trường St Joseph ở Singapore.
Thậm chí , bạn có thể nhớ như in những sự kiện ấy một cách rõ ràng, sống động với đầy đủ hình ảnh, cảm giác và âm thanh đi kèm với nó. Bây giờ thì bạn đã hiểu các yếu tố quyết định tốc độ đọc và sự tập trung của bạn. Nếu bạn giống như hầu hết mọi người, bạn sẽ nghĩ mãi về chuyện này cả ngày và cứ quay đi quay lại những hình ảnh tồi tệ đó trong tâm trí bạn.
Bạn có thể thấy toàn bộ đoạn văn này dựa vào ý chính “phân tử” và có 3 ý phụ. Thông thường, mọi người xác định mục tiêu, lên kế hoạch hành động rồi chỉ để trì hoãn chúng đến ngày hôm sau. Nếu chúng ta không thay đổi cơ thể theo cách đó, chúng ta không thể nào cảm thấy chán nạn và mệt mỏi được.