- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh:
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. - Không đơn giản đâu.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau:
- Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. Cậu hãy nhìn lên đây. - Nếu có điều gì cần chia sẻ với em thì đó là hãy cùng anh mừng cho cuộc sống của chúng ta sẽ ngày càng hạnh phúc hơn, vì anh đã biết được cách sắp xếp công việc thật tuyệt vời! Từ đây, công việc là niềm vui chứ không còn là gánh nặng nữa; anh sẽ có nhiều thời gian hơn để chăm sóc em và các con.
Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.