Điều đó dễ hiểu quá mà! Không cần phải theo học bốn năm tại Harvard để tìm thấy chân lý đó. Nhưng nguyên nhân kết quả đó là cậu thi hành những quy tắc dạy trong chương này. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý.
Tức thì họ tiến cử một người mà chính ý tôi cũng muốn chọn. Đức Thượng đế kia mà còn đợi khi người ta chết rồi mới xét công và tội. Nhiều năm kinh nghiệm trong nghề đã giúp tôi hiểu lòng người và mới trông thấy ông, tôi đã biết ngay ông là một người trọng lời hứa và danh dự.
Ông làm cho bạn tự tin. Đầu óc bạn phải thấm nhuần những khả năng đẹp đẽ nó cải thiện đời bạn, những khả năng mà bạn chưa có, còn phải chinh phục nữa. Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi.
Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B. Nhà chế tạo ngắm nghía hồi lâu không nói nửa lời rồi tuyên bố: "Để tôi suy nghĩ ít bữa". Khi kíp làm đêm tới, thấy con số, họ hỏi nghĩa gì vậy.
Tóm lại, nếu bạn muốn cho ai phát triển một đức tính nào, bạn nên hành động như đức tính đó đã là một đặc sắc rõ ràng nhất của người đó. Đành hanh, nhiếc móc, giày vò, thứ khí giới tai hại nhất mà Diêm Vương đặt ra để tiêu diệt tình yêu. Ăn tối rồi, tôi cấm cung trong phòng giấy của tôi, mở cuốn sổ tay ra, suy nghĩ về mỗi câu chuyện, mỗi lần bàn cãi, mỗi cuộc thương nghị, mỗi vụ chạy chọt trong tuần lễ đó.
Nhưng bà ấy có thêm rằng, chị không siêng năng, nhà không bao giờ lau chùi kỹ. Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình. Nhà nghệ sĩ đó nói: "Tôi hiểu tại sao trong hàng năm trời, tôi đã thất bại.
Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ. Tai hại thay! Con bê cũng như họ, chỉ nghĩ tới cái nó muốn thôi; chân nó bám vào đất, cứng ngắt, không chịu rời đồng cỏ.
Bạn thử xét xem có thành công được không? Trong những sự giao thiệp về thương mãi, phương pháp của Benjamin Franklin có kết quả tốt không? Đọc chuyện sau này, bạn sẽ biết: 000 đồng thì nên lắm.
Họ leo lên mái nhà chung quanh, dùng hơi cay và trong hơn một tiếng đồng hồ, cả một khu mỹ lệ nhất của Nữu Ước vang lên tiếng súng và tiếng "lạch tạch" của liên thinh. Tuổi anh gấp đôi tuổi nó. Thế là chúng tôi bỏ câu chuyện đó và tôi bắt đầu tả những cái tốt, khéo của xe cam nhông Bạch Xa của tôi.
Trong những lớp học của tôi, đã được nghe vài y sĩ công nhận lời đó. Nhưng tôi không trách ông đâu. Riêng tôi, tôi tin rằng bà ấy nói quá đáng.